Con sông quê từ bao đời nay đã gắn liền với cuộc sống của mỗi người dân. Ngày ngày, tiếng sóng vỗ vào hai bên bờ như tiếng trò chuyện yêu thương. Con sông hiền hòa, uốn lượn như một dải lụa đào. Nước sông màu hồng đục, dường như nó luôn chở nặng phù sa, bồi đắp những bãi ngô quanh năm xanh tốt. Nước sông lững lờ trôi. Chiều tà, mặt sông vàng lóa, lấp lánh như dát bạc. Đứng ở bờ bên này sông, phóng tầm mắt thật xa có thể nhìn thấy khói bếp bay lên sau rặng tre của làng nhỏ bên sông. Con sông dài, uốn khúc như mái tóc dài óng mượt của thiếu nữ.
Bình luận